Review sách Ngày Trôi Về Phía Cũ
Những ngày mưa tầm tã, rả rích thật dễ làm cho con người ta yếu lòng, lắng đọng và hồi tưởng. 😊
Nói đến hồi tưởng, dễ nhớ đến tản văn, “Ngày trôi về phía cũ”, tập tản văn của Anh Khang được viết bằng những nỗi niềm xưa cũ, dành cho kỉ niệm đã qua.
Đâu đó trên những trang chữ ghi lại tình yêu tuổi trẻ của tác giả, ta bắt gặp hình ảnh chính mình thấp thoáng, có một chút tiếc nuối, một chút thấu cảm, và trân trọng nhìn lại quãng thời gian đẹp đẽ trôi qua như thước phim, như lời bài hát “1 phút”: “Những phút giây ta đã qua, anh sẽ giữ như thước phim, để khi nhớ em anh xem…”
“Tình yêu bắt đầu từ những cảm xúc và được duy trì bằng thói quen, tiếc thay cảm xúc thì chóng vánh còn thói quen thường nhanh tẻ nhạt. Cuối cùng, chẳng còn lại gì trong tay dù anh đã cố nắm thật chặt không buông rời…” , dòng văn lãng mạn mang chất thơ thấm thía bao nỗi niềm. 💙
Tuổi trẻ cho đi mạnh mẽ, yêu thương vô bờ, để rồi yên mình khép mắt, ngủ một giấc say nồng trong chăn ấm nệm êm mang tên "Kỷ niệm" và nhận ra mọi thứ chỉ còn lại là những hình bóng nhạt nhòa đã-từng-ghi-nhớ-sâu-đậm.
#tản_văn
#tình_yêu #Hồi_tưởng
#AnhKhang
