Review sách Khu Vườn Mùa Hạ
Đọc khu vườn mùa hạ rồi hít thở thật sâu, bạn sẽ ngửi thấy hương xà phòng thơm tho trong nắng mới, hương hoa trái ngọt lịm mát lành, cả hương muối mằn mặn đưa vào theo gió biển...
Đọc khu vườn mùa hạ rồi lặng lắng tai nghe, bạn sẽ nghe tiếng cáo thật buồn vọng về từ quá khứ, nghe lời tạm biệt thì thầm trong nức nở, nghe tiếng mưa rơi ào ào một chiều bão ghé, tiếng nghẹn ngào thuộc về một thời quá vãng xa xôi lẫn những băn khoăn thuần khiết của lũ trẻ trước ngưỡng cửa cuộc đời...
Đọc khu vườn mùa hạ rồi nhắm mắt lại, bạn sẽ thấy cả vườn cúc cánh bướm nở hoa rực rỡ như mới vừa thắp lửa, thấy pháo hoa bung nở giữa trời đêm rồi tan đi vào bóng tối, thấy ngã ba đường với những bóng lưng mỗi người một ngả và thấy cả những giọt nước mắt mặn đắng lăn dài...
Đọc khu vườn mùa hạ rồi ngồi suy nghĩ, ta nhận ra ý nghĩa của sự già đi, trưởng thành và từ biệt, của những mất mát và tổn thương. Nó dạy ta một bài học quá đỗi dịu dàng về cái chết và cả những gắn kết diệu kì giữa những người đang sống để biết trân trọng hơn những cuộc hội ngộ mà ta có trong đời.
