
#Phía_tây_không_có_gì_lạ #Erich_maria_Remarque
Sinh ra trong thời bình nên những gì tôi hình dung về chiến tranh là không nhiều cho đến khi đọc Chiến tranh không có gì lạ.
(đọc tiếp...)
Có lẽ do bản thân Remarque đi ra từ cuộc chiến, được trải qua, nếm trải mọi sự mất mát, đau thương, sự tàn phá, sự khốc liệt của chiến tranh nên những gì ông viết trong tác phẩm là vô cùng chân thật.
Trong phía tây không có gì lạ ngôn ngữ miêu tả của ông rất gợi hình khiến tôi đọc mà như chính mình đang ở trong cuộc chiến đó vậy.
Nơi chiến trường là đối mặt với cái chết thường trực hàng ngày, là đi qua làn bom bão đạn. Là những ngày đói ăn khát nước, là ôm xác những đồng đội trong tay, là bùn trộn máu thịt. Là sự hoang tàn, đổ nát. Ở nơi đó là lúc nào cũng ngứa vì giận, là cuộc chiến với cả chuột để giữ chút thức ăn. Là chứng kiến những người sống sót nhưng không còn toàn vẹn, người bị mất mắt, người bị cưa chân, cưa tay mang thương tật suốt đời.
Trong phía tây không có gì lạ còn là sự láu lỉnh của những người lính. Họ cũng có những trò quậy phá. Tôi thích đoạn miêu tả họ đã lập mưu đánh tập thể ông thầy huấn luyện khi cố tình o ép, chơi xấu họ trong thời gian huấn luyện và một số trò láu cá khác.
Trên tất cả là tính nhân văn của tác phẩm. Sớm nhận ra cuộc chiến là vô nghĩa, chán ghét cuộc chiến. Bên nào cũng cho phần chính nghĩa thuộc về mình nhưng cuộc chiến chỉ đem lại sự mất mát, đau thương cho cả hai bên. Người thiệt thòi nhất là những người trong cuộc chiến bất kể bên nào. Ai cũng có gia đình, quê hương và tuổi trẻ nhưng vì cuộc chiến mà họ mất đi tất cả. Phía tây không có gì lạ là cái nhìn rất khách quan của tác giả về cuộc chiến. Tác giả nhìn cuộc chiến từ cả hai phía chứ không chỉ là một bên.
Người lính trong cuộc chiến họ cũng sợ chết lắm chứ, họ cũng mong muốn hoà bình, mong cuộc chiến sớm chấm dứt để họ có thể trở về quê hương, về với cuộc sống hàng ngày của họ lắm chứ. Nhưng những gì họ trải qua trong cuộc chiến sẽ là nỗi đau đeo bám trong suốt quãng đời còn lại của họ.
Tôi không thể nói hết được sự khốc liệt khủng khiếp cũng như sự chết chóc, mất mát mà bằng ngòi bút chân thật đầy gợi hình tác giả đã vẽ nên trong phía tây không có gì lạ nên tốt hơn là các bạn hãy tự cảm nhận khi đọc tác phẩm này.
Bất kể ở đâu hay vì lý do gì thì chiến tranh không bao giờ là điều tốt đẹp cả.