
Gấp cuốn sách này vào ngày hôm nay,trên chuyến xe buýt bắt lên trường mà lòng cứ đầy những cảm giác khó tả.
"PHÍA NAM BIÊN GIỚI, PHÍA TÂY MẶT TRỜI" _ Haruki Murakami
(đọc tiếp...)
Nói sao nhỉ,trong suốt ngày học hôm nay,mình không sao để ý được vào bài giảng của cô dạy Toán,một phần là vì nó khô khan nhưng chủ yếu rằng tâm hồn mình vẫn đang lơ lửng trong cái thực ảo của tác phẩm.
Suy nghĩ mãi,mình nghĩ có thể tóm gọn cuộc đời anh chàng Hajime thành 3 giai đoạn gắn với 3 người phụ nữ . Đầu tiên là Shimamoto-san - mối tình đầu thơ ngây và tình yêu ám ảnh.Nói là mối tình đầu cũng chưa rõ vì họ chỉ mới có một cái nắm tay trôi nhanh trong 10 giây.Nhưng có lẽ chính là "ám ảnh".Hình ảnh cô gái nhỏ xinh,chân bị tật,khập khiễng bước đi trong nắng luôn đọng trong anh.Thứ đến là Izumi - một cô gái chân thành và hiền dịu.Cô luôn đối xử rất tốt và giữ chừng mực với anh.Nhưng chính cái dục vọng của người cô yêu lúc ấy đã làm cô đau khổ và tổn thương đến vô cùng.
Cuối cùng là Yukiko.Đối với Hajime cô có lẽ chính là lựa chọn phù hợp nhất.Đến với cô có lẽ là vì hợp chứ chẳng phải thứ tình yêu nồng cháy.Cô cho anh gợi tưởng về mối tình thơ,cô thấu hiểu và lắng nghe anh,cho anh một gia đình ấm êm và hoàn chỉnh.
Ba cô gái và một chàng trai ? Suy nghĩ gì gợi lên cho bạn lúc này ?
Và đọc xong tác phẩm này tớ cũng không biết đâu là thực đâu là mơ, cứ như có 1 màn sương phủ trước mắt, mơ hồ và khó nắm bắt. Những câu hỏi liên tục hiện ra mà không giải đáp được, như trong lời đề tựa của cuốn sách “những câu trả lời thì qua đi, còn câu hỏi thì ở lại”.
Dừng lại đôi chút ở văn phong tác giả.Mình có lẽ cũng không hợp lắm với Haruki Murakami . Nó mang hướng trải đời và khó hiểu.Tuy nhiên với những tác phẩm cần chiều sâu đó mới chính là điều làm nên vẻ đẹp văn chương ...