Giới thiệu sách
Được đóng góp bởi OBook Team

Cuốn sách hay nhất trong năm

Bình chọn của San Francisco Chronicle

Một trong mười tiểu thuyết hay nhất của năm

Bình chọn của Entertainment Weekly

Cuốn sách nổi bật

Bình chọn của American Library Association

Cuốn sách hay nhất năm 2006

Bình chọn của Penguin/Orange Reader Group

Nhận định

“Câu chuyện về hai cậu bé từng là bạn của nhau ở Afghanistan, cũng chính là một tác phẩm phi thường về văn hóa.”

- San Francisco Chronicle

“Một tiểu thuyết đẹp đẽ… nằm trong số những tác phẩm được viết ra tinh tế và khơi gợi nhất cho tới giờ phút này… Một câu chuyện làm cảm động trái tim về một tình bạn khác thường… Đó cũng là một tác phẩm thuyết phục kỳ lạ, về mối quan hệ mong manh giữa cha và con, giữa con người và thần thánh, giữa cá nhân và đất nước. Huyết thống cùng sự thủy chung đã là sợi dây nối buộc câu chuyện của họ vào một trong số những cuốn sách trữ tình, cảm động và bất ngờ nhất của năm.”

- The Denver Post

“Một bức họa rực rỡ về Afghanistan ba mươi năm trước.”

- The Wall Street Journal

“Đây là một trong những câu chuyện sẽ ở lại trong tâm trí bạn trong nhiều năm nữa. Những chủ đề văn học và nhân sinh đã tạo nên một cấu trúc tiểu thuyết tuyệt vời: tình yêu, danh dự, tội lỗi, sợ hãi và cứu chuộc.”

- Isabel Allende

“Hosseini đã dùng tới cả sự dịu dàng lẫn nỗi kinh hoàng; giấc mơ California và cơn ác mộng Kabul có vai trò ngang nhau… Một truyện kể cuốn hút, một ngụ ngôn sâu sắc.” 

- Globe and Mail

Reviews 38

Ở một khía cạnh khác, tôi nói về giá trị nhân đạo, có lẽ còn nhiều điều để nói hơn cả tính hiện thực của tác phẩm này nữa. Bởi vì dẫu có phản ánh hiện thực sắc nét đến nhường nào, thì mỗi tác phẩm văn học, hơn nữa đây còn là một tuyệt tác, đều sẽ gửi gắm độc giả nhiều vấn đề nhân sinh lớn lao hơn vỏ bọc hiện thực bên ngoài của nó.

“Tình yêu, danh dự, tội lỗi, sợ hãi và cứu chuộc.” Vâng, ai đó đã nói thế khi nói về cấu trúc cuốn tiểu thuyết này và đúng là như vậy. Tình yêu, giữa nam và nữ ở trong đây chỉ chiếm một lượng không lớn, cái chính mà tác giả muốn đề cập tới là tình yêu giữa những người đàn ông: Giữa hai người bạn, cha và con, anh em trai không hẳn cùng huyết thống, một cậu bé cùng với một ông chú trung niên ngang ngửa tuổi cha mình. Đọc tác phẩm này, tôi mới nhận ra, những tình cảm ấy giữa những người đàn ông với nhau đôi khi còn vĩ đại hơn nhiều tình yêu đôi lứa. Bởi vì tình cảm nam nữ là thứ tất yếu trong lẽ tự nhiên, nhưng tình yêu giữa những người đàn ông ấy, hẳn phải xuất phát từ cái gì đó "vĩ đại hơn” trước. Ở đó có một người bạn thân đã vì Amir mà hi sinh rất nhiều, chữ vì ấy, cũng đã từ chính miệng cậu mà thốt lên: “ Vì cậu, cả ngàn lần rồi.” Mỗi lần cậu bạn ấy sắp làm một việc gì đó để giúp người bạn thân của mình lại không quên câu nói ấy. Câu nói như đã chứng minh tất cả, rằng cậu biết là bản thân sẽ giúp nhưng mỗi khi câu nói ấy thốt lên, nghe như một sự cam tâm tình nguyện trỗi lên trong người cậu ta. Biết là không được gì, vẫn giúp, biết rằng có thể sẽ mất mát, vẫn giúp, bởi vì đó không ai khác – là Hassan.

(đọc tiếp...)

Trên quan điểm của một độc giả, tôi vẫn hi vọng Hassan sẽ mãi là người bạn thân chí cốt của Amir, người… có thể vì Amir mà làm tất cả. Tôi có thể chấp nhận cái thân phận người hầu nhỏ bé của cậu ta VÌ Amir, bị Amir không thành tâm đối xử, bị Amir nghĩ kế tống ra khỏi lãnh địa Kabul vào một ngày đông trời mưa tuyết rơi cũng được, nhưng cậu phải ở trong thân phận một người hầu, Hassan à.

…Nhưng mà nghiệt ngã thay, ngay chính tôi này, Amir này, mà cả Hassan đến lúc hoai mục cùng cỏ cây dưới nấm mồ cũng phải xót xa chấp nhận, cậu ấy là em cùng cha khác mẹ của Amir. Tất cả sự thật ấy được chôn vùi tận 15 năm, khá lâu đấy nhỉ! Tận 15 năm một đứa trẻ không có quyền được biết về cha nó, nguồn gốc thực sự của nó, k được hưởng bất kì phúc lợi xã hội nào chỉ vì một cái "namoos" không đáng giá một xu của một con người được xem là tuyệt vời nhất Kabul lúc đó. Nhưng mà trong cuộc đời không có ai không vấp phải một sai lầm lớn lao nào đó và tha thứ, chuộc lỗi, im lặng, cho qua là cách để họ làm cho mọi chuyện tốt lành hơn nơi đây. Baba đang cố gắng ngày càng cố gắng sống tốt hơn không chỉ vì Amir của ông mà còn vì bản thân ông, vì những lỗi lầm một thời trai trẻ ông vấp phải. Ông luôn dạy Amir những điều mà chính ông đã từng mắc lỗi, rằng "ăn cắp là tội trạng chung của tất cả". Có thể trước đó tôi đã nhận ra, trong lần Baba nói chuyện với chú Rahim Khan, nhưng sau trận đua diều lần ấy, cái lần mà Amir tìm Hassan với con diều xanh và thấy cậu bị bọn Assef bắt nạt nơi xó đường, điều Baba cần ở Amir, dường như lại hiện lên mồn một trước mắt tôi. Baba cần ở cậu sự dũng cảm, cần ở một người con trai tính đấu tranh. Là đấu tranh chứ không phải tranh giành hèn mọn và ích kỉ. Sự hồi tưởng của Amir về hình ảnh Hassan bị ăn hiếp nơi góc phố và sự vùng lên của Baba cậu lúc này... Dường như đã cho chúng ta không còn hồ nghi tại sao có những lúc cậu hẹp lòng đến muốn ghét bỏ Baba cậu, nhưng trong cậu không lúc nào thôi ngưỡng mộ người. Bởi ông "luôn luôn là một người anh hùng", người dám đứng lên vì lẽ phải, trong mọi hoàn cảnh. Điều đó luôn khiến cậu xấu hổ khi nghĩ về Hassan, baba và chính bản thân cậu cùng lúc. Và còn nhiều lần hơn, trong cuộc đời Amir, lòng tốt của Baba và máu người đàn ông đích thực trong ông ... Luôn khiến cho Amir càng thêm ngưỡng mộ, yêu thương cha mình hơn.

Cuốn sách này tớ review lần hai =)))

[ Review - Người đua diều  ] của bạn Viết Thuận

Trước giờ chưa Review cuốn sách nào nhưng vì thấy tác phẩm này hay quá nên muốn để lại vài dòng chữ tâm huyết. Dành cho những bạn nào có ý định mua nó về đọc thì tiến hành luôn khỏi đắn đo - suy nghĩ, còn bạn nào đang dành dụm tiền bạc để mang em nó về thì nên biết rằng đó là vụ đầu tư hết sức sáng suốt. 😂

(đọc tiếp...)

Lấy bối cảnh chính là Afghanistan những năm 70, tác phẩm truyền tải đến cho bạn mọi thứ về văn hóa, con người, những giá trị tinh thần nơi đây. Lột tả một cách chân thực về cuộc nội chiến khốc liệt và đẫm máu của quốc gia này và cả những bất ổn leo thang kéo dài của toàn bộ khu vực Trung Đông.

Thỉnh thoảng khi xem thời sự - phần tin tức Quốc tế trên VTV bạn sẽ nghe nhắc đến một số cụm từ như: "Phiến quân Taliban, những vụ đánh bom liều chết tại Thủ đô Kabul, xả súng ở Peshawar, bạo động tại Islamabad...." thì khi đọc cuốn sách này bạn sẽ mường tượng lên được toàn bộ bức tranh khô khan, khói bụi, nhuốm màu tan thương - mất mát mà người dân nơi đây đã và đang phải hứng chịu.

Thậm chí là dành cho những bạn vẫn còn đang thắc mắc về khái niệm "Hồi giáo cực đoan", những cuộc hành hình, chém giết man rợ trên các con phố. Sự phân tranh, đối lập giữa 2 dòng Hồi giáo Shia và Sunni... vân vân và mây mây. (Kết hợp Search thêm thông tin trên google nữa, cũng thú vị lắm) Thấy chưa! chưa nhắc đến nội dung chính thì với những thông tin trên cũng đáng chi tiền để mua cuốn sách này rồi. 😂

Và trong hoàn cảnh khốc liệt như vậy, tác giả đan xen vào đó những câu chuyện đầy cảm xúc về tình người, tình cha con, tình anh em... Những tình huống va chạm căng thẳng đến nghẹt thở. Những bí mật giấu kín dần được gợi mở. Những quan niệm nhân văn về lòng trắc ẩn, sự vị tha, tranh đấu nội tâm, dành giật hạnh phúc.

Bạn như đang hòa mình lang thang khắp các con đường, ngõ hẻm của Kabul, len lỏi vào từng chi tiết, chứng kiến cảnh con người ta đấu đá, dẫm đạp nhau... bằng cả những thủ đoạn ghê rợn, tàn bạo nhất. Sự phân biệt giàu nghèo, phân chia tầng lớp xã hội được thể hiện hết sức mạnh mẽ.

Cuối cùng, vượt trên hết những điều đó là chiến thắng của tình cảm gia đình - của những người anh em uống cùng bầu sữa mẹ. Mọi tội lỗi, dằn vặt sẽ không còn khi con người ta biết ăn năn - hối lỗi, thậm chí là dám gạt bỏ sinh mạng của mình cho hạnh phúc của người khác.

Hay lắm!! Mua về đọc thử đi, không lãng phí chút nào đâu. 😉

#oneofmyfavoritebooks

Viết Thuận

Người đua diều được dựa trên chính câu chuyện của tác giả. Câu chuyện bắt đầu với hình ảnh hai thằng nhóc rong ruổi Kabul để chơi đùa và đọc sách. Hai đứa nhóc dù xuất thân khác nhau, địa vị của chúng cũng khác nhau nhưng lại có một sợi dây kết nối vô hình trói đời chúng với nhau. Dù sau khi chiến tranh ghé thăm dài hạn đất nước Afghanistan, hai đứa nhóc cách biệt nhau vạn lý nhưng cuộc sống của chúng vẫn không thể tách rời nhau.

Qua cuốn sách bạn sẽ thấy được Kabul đã từng đẹp như thế nào, văn hóa Afghanistan đặc biệt như thế nào (trò đua diều là một dấu ấn nổi bật) và để rồi ngậm ngùi, xót xa vì một Afghanistan tan phế, lụi tàn vì chiến tranh. Chắc chắn bạn sẽ có một các nhìn hoàn toàn khác về đất nước Afghanistan. Quan trọng hơn, tâm hồn bạn sẽ được tắm trong những suối nguồn cảm xúc khác nhau qua lời kể và những phân trần nội tâm của tác giả. Câu chuyện buồn này có thể sẽ mang đến không ít phẫn nộ, không ít u buồn cho bạn nhưng cũng từ đó bạn sẽ nhận ra có một cánh diều no gió đầy dũng cảm đang phất lên trong tâm hồn bạn.

(đọc tiếp...)

Mỗi nhân vật đều có một cuộc đời đáng để nhớ, đáng để trân trọng dù ai cũng có những lỗi lầm to lớn trong đời. Riêng Hassan, dù chỉ hiện lên qua lời kể của các nhân vật khác nhưng nhân vật này lại khiến ta nhớ đến nhiều nhất. Một chàng trai mạnh mẽ, hi sinh tất cả vì "tình thân", luôn sống tốt nhưng lại chìm trong nghèo đói và sự bần cùng của chiến tranh và phân biệt chủng tộc. Cũng giống như đất nước Afghanistan liên tục bị phá hủy và dày vò. Cậu con trai của Hassan mang một hình hài và tính cách giống hệt bố mình nhưng đáng thương là tuổi thơ của cậu bị trôi dạt và biến mất cùng với nỗi đau chiến tranh của đất nước mình.

Cuốn sách này là một cuốn sách đặc biệt với mình vì nó góp phần giúp mình tìm lại tình yêu với sách và đây cũng là cuốn tiểu thuyết về chủ đề chiến tranh đầu tiên mà mình đọc.

Trước hết xin tớ xin gửi lởi cảm ơn tất cả những tình yêu nào đã mò vào đây đọc review của tớ <3 <3

“ Chỉ có duy nhất một tội lỗi. Và đó là trộm cắp… khi con nói dối, thì con đã ăn cắp quyền biết sự thật của người khác”.

(đọc tiếp...)

“ Tình yêu là thứ mong manh cần được nâng niu và bảo vệ. Tình yêu không hề cứng rắn và nó không kiên định. Tình yêu có thể tan vỡ bởi chỉ vài lời xấu xa, hay bị vứt bỏ bởi những hành động vô tâm. Tình yêu cũng không hoàn toàn là một con chó trung thành, nó giống như một con vượn cáo hơn”.

Năm 2018 vừa qua là một trải nghiệm khá tuyệt vời của tớ bởi tớ đọc được rất nhiều cuốn sách hay ho và khám phá ra được một số tác giả tớ yêu thích. Một trong số đó chính là “ Người đua diều” của Khaled Hosseini. Trước hết thì không thể phủ nhận được độ hay của nó vì “ em ý” được mọi người khen rất nhiều và cũng khá nổi tiếng nữa. Khi đọc em nó thì phải công nhận là không làm mình thất vọng, cuốn sách thực sự đã mở cửa tâm hồn tớ.

Chủ đề tình bạn chắc hẳn không phải là một chủ đề mới, nhưng để khắc họa được một cách đầy chấn động và sâu sắc, để lại ấn tượng trong lòng người đọc, thì “ Người đua diều” là một ứng cử viên sáng giá. Truyện lấy bối cảnh ở miền đất Afghanistan hàng thập kỉ trước, thời mà quân Taliban còn chiếm đóng. Nhưng không miêu tả triệt đệ sự tàn khốc,đẫm máu của chiến tranh, truyện xây dựng một tình bạn đẹp, thuần khiết, tuy không quá hoàn hảo trên cái nền chiến tranh đó.

Cụ thể thì câu chuyện xoay quanh những biến động của Amir- con của một người đàn ông giàu có, tài giỏi mà ai cũng phải nể trọng, cùng với Hassan- cậu bạn kiêm người giúp việc trong gia đình Amir từ thuở thiếu thời. Câu chuyện dần dần được phát triển bởi những bi kịch, biến cố khiến cho Amir phải luôn mang trong mình cảm giác tội lỗi, áy náy, gây ra những hành động sai lầm. Nhiều bức màn bí mật được vén lên, không chỉ về Amir mà còn Hassan, người cha… Những góc khuất trong tâm hồn khó ai hiểu thấu khi chỉ nhìn chúng qua vẻ bề ngoài. Câu chuyện chắc chắn sẽ khiến các bạn phải rơi nước mắt, nhiều lúc muốn gập sách lại vì ức chế :)). Không những vậy, các bạn cũng sẽ được gợi thêm trí tò mò, hứng thú nhờ mạch truyện. Toàn bộ câu chuyện là văn phong nhẹ nhàng, sâu lắng, tuy đau đớn đấy nhưng không phải cái đau quá mãnh liệt, chóng vánh, mà là nỗi đau từ từ gây ám ảnh.

Tóm lại, trên đây chỉ là những cảm nhận của riêng cá nhân tớ, các bạn muốn trải nghiệm sâu sắc hơn nữa thì hãy đọc và thẩm thấu :<. Có ai muốn recommend thêm sách hay muốn chia sẻ những cuốn các bạn thấy hay thì hãy cmt cho mình biết với nhé. 

"NGƯỜI ĐUA DIỀU" - BỨC TRANH PHẢN ÁNH CUỘC SỐNG AFGANISTAN

Lâu rồi tôi mới lại đọc một cuốn truyện phản ánh được rõ ràng, chân thực hiện thực cuộc sống đến như vậy. "Người đua diều" làm tôi liên tưởng đến một tác phẩm khác cũng không kém cạnh về độ xuất sắc, đó chính là "Triệu phú khu ổ chuột". Nhưng dường như, ở "Người đua diều" tôi vẫn còn chưa thấm hết được cái hay, nó khá khó đọc ở một số đoạn khi liên tục xuất hiện những từ ngữ dân tộc Afganistan hay những ngôn từ thuộc về đạo Hồi. Cũng hên cho não cá vàng của tôi khi trước đó vài tháng, tôi có đọc "Con đường Hồi giáo" của Nguyễn Phương Mai giới thiệu rất kĩ về những khái niệm xoay quanh tôn giáo, nên khi bắt gặp lại những từ ngữ đó tôi lập tức nhận ra ngay.

(đọc tiếp...)

Nửa đầu quyển sách tập trung kể về cuộc sống thời thơ ấu của Amir và "người bạn" Hassan của cậu. Uống cùng một bầu sữa, nuôi dưỡng trong mình một sợi dây gắn kết vô hình, hai cậu bé lớn lên kề bên nhau, vui đùa trên những triền dốc, trèo leo lên những ngọn cây. Nhưng đâu đó vẫn còn một bức tường vô hình chia cắt hai cậu, mối quan hệ chủ nô vẫn chưa hoàn toàn mất đi. Những sự kiện, những bước ngoặt ập tới, bỏ lửng lại thứ tình cảm sâu đậm đó sang một bên...

Nửa sau là một bức tranh hoàn toàn đối lập với khung cảnh thanh bình, giàu sang của Kabul nơi hai cậu bé lớn lên ngày trước. Hoang tàn. Đổ nát. Đau thương. Một bức tranh toàn cảnh về một Afganistan của những năm tháng chiến tranh kinh hoàng, mang đến nỗi đau không thể diễn tả hết được bằng từ ngữ. Cũng chính ở đây, những khung bậc cao xúc dần được đẩy lên cao trào. Có lẽ đây chính là điểm sáng nhất của câu chuyện. Đời đúng là có nhân quả, không sai khi nói "Gieo nhân nào, gặt quả nấy." Lối lầm của tuổi trẻ, sai phạm trong quá khứ cuối cùng cũng đến lúc phải trả, mọi bí ẩn hé lộ khiến người đọc đoan chắc đi từ bất ngờ này sang bất ngờ khác.

Đến khi gấp lại trang sách cuối rồi, tôi vẫn ước gì Hassan và Amir có thể gặp lại nhau lần cuối để hóa giải hết mọi chuyện với nhau. Cứ mỗi lần nghĩ đến "Vì cậu, cả ngàn lần rồi."- lời nói đầy sự trung thành, yêu thương của Hassan dành cho Amir, tôi lại dâng dâng nước mắt. Đến khi kết thúc, chính Amir lại là người nói câu nói này với đứa con bé bỏng của cậu bạn quá cố Hassan, tôi hiểu rằng mọi chuyện đã êm đẹp rồi, Amir đã khôn lớn và nhận ra tất cả.

Thông tin chi tiết
Tác giả Khaled Hosseini
Nhà xuất bản NXB Phụ nữ
Năm phát hành 09-2020
ISBN 8935235218406
Trọng lượng (gr) 500
Kích thước 14 x 20.5
Số trang 457
Giá bìa 109,000 đ
Thể loại