Giới thiệu sách
Được đóng góp bởi OBook Team

Lặng Nhìn Đời Qua Những Thanh Âm

Vì sao mưa rơi trong lòng người dù bên ngoài nắng rạn

và vì sao nỗi buồn chẳng viện cầu nguyên nhân…

Bắt đầu từ tiền đề “bất hạnh chỉ là chút sẩy tay của tạo hóa”, câu chuyện trôi tuột về một quá khứ bão bùng.

Một cô gái thị thành New York, một ngày ngủ dậy không thấy người cha thành đạt và phong độ của mình đâu nữa. Ông biến mất, một cách thong thả, đường hoàng, không che giấu vết tích, chỉ bặt vô âm tín khi người ta nhặt được hộ chiếu của ông rơi vãi ở Thái Lan. Cô gái hỏi mẹ mới biết, bà không rõ ông là ai, ông từ đâu đến sau ba mươi lăm năm chung sống.

Giữa những vật dụng cha để lại, cô gái tìm được một lá thư tình không bao giờ gửi, đề một địa chỉ ở Đông Nam Á xa xôi.

Theo địa chỉ cô tìm đến, nhưng chưa thấy cha đâu, cô đã bị ném vào một quá khứ chông gai đến huyền hoặc.

Quá khứ ấy, trải ra giữa thiên nhiên dịu dàng, có gió ngan ngát, có nắng ngai ngái, có chiều buông thật chậm, có không khí mơn man tinh tế của từng khoảnh khắc trong ngày.

Lòng sẽ dịu êm đến khôn cùng khi đi qua từng trang giấy. Mắt sẽ chảy những dòng lệ ngọt ngào nhất khi nhận ra, bất hạnh cũng không là gì hơn những chướng ngại tạm thời, bình thản vượt qua thì có thể đi rất xa và bởi thế, đây còn là cuốn sách cổ vũ tinh thần theo cách thức tự nhiên hết sức.

Nó chứa đựng những miêu tả tinh tế, tỉ mỉ về cảm xúc và giác quan, về môi trường sống dị đoan lạc hậu nhưng lại là nơi con người có thể lớn lên trong trẻo và trung thực với bản thể; về cách đối xử khác nhau của cha mẹ trước khiếm khuyết của con cái tác động thế nào đến cuộc đời và tâm hồn chúng; về một mối tình rực rỡ không phải nhờ màu sắc mà nhờ âm thanh, tỏa sáng dưới bóng đổ của những dãy núi khắc khoải gió mùa.

Và về một Myanmar vốn ở gần mà vẫn xa chúng ta, nay bỗng thân quen đến lạ qua ngòi bút không biên giới của một tác giả người Đức

Reviews 9

Đọc cuốn sách này vào đúng ngày lễ tình nhân và thấy bản thân lại có thêm niềm tin với tình yêu, với cuộc đời.

Cách miêu tả của tác giả thật ấn tượng. Chỉ bằng vài nét phác họa, đất nước Myanmar đã hiển hiện thật rõ rệt. Tất cả những bụi bặm và xô bồ được đặc tả rõ hơn qua sự nghèo nàn, lạc hậu. Những chiếc váy longyi xuất hiện rất nhiều lần trong truyện, dù sặc sỡ vẫn không thể khiến không gian bớt đi phần u ám bởi sự cuồng tín của người dân xứ sở này.

(đọc tiếp...)

Tôi cứ ngỡ mình sẽ bị ngột bởi cái không gian bề bộn và sẽ bị cuốn vào một cuốn truyện trinh thám về cô con gái đi tìm người cha mất tích đã bốn năm. Nhưng không, cuốn sách rẽ sang cái hướng mà tôi đã không thể ngờ đến, đẹp như chính tên gọi của nó: Lặng nhìn đời qua những thanh âm.

Tuổi thơ cơ cực và bất hạnh tưởng như sẽ nhấn chìm số phận cậu bé Tin Win: ngay từ khi em ra đời, thầy bói đã phán em là tai họa giáng xuống cả gia đình. Đau đớn hơn là bố mẹ em cũng tin điều ấy. Sau cái chết đột ngột của cha, người mẹ vì quá hoang mang đã bỏ em ở lại. Đớn đau và cô độc, Tin Win dần bị mù.. Những dòng chữ khiến trái tim tôi như có ai bóp nghẹn...

Nhưng rồi em vẫn sống, để rồi vươn lên như một phép màu cổ tích bằng tình yêu của những người dân Myanmar hồn hậu và lương thiện, và hơn cả là của Mi Mi.

Đã bao lâu rồi tôi mới được đọc về một tình yêu như sắc màu cổ tích ấy trong văn học hiện đại. Những dòng văn trong trẻo như sương mai mùa xuân về tình yêu của Tin Win và Mi Mi khiến quãng đời tăm tối trước đó của cậu bé biến mất. Tin Win cõng Mi Mi trên lưng để thay cho đôi chân cô bé- vốn bị dị tật và Mi Mi chỉ đường cho Tin Win đi tới muôn nơi, thay thế cho đôi mắt của cậu. Ròng rã như vậy cho tới ngày khôn lớn.

Dẫu cuộc đời như một con sóng nghiệt ngã cuốn phăng những con người bé nhỏ ấy vào vòng xoáy của nó, tình yêu của họ dành cho nhau vẫn chẳng phai mờ. Nửa thế kỷ bặt tin nhau, họ vẫn tin vào điều kỳ diệu của tình yêu...Tôi tin Julia không trách cha mình khi biết về câu chuyện tình cổ tích ấy.

Thật bất ngờ khi biết tác giả của cuốn sách lại là một người Đức. Cám ơn Jan-Philipp Sendker về một tác phẩm tuyệt diệu đã cho tôi được phiêu du qua rất nhiều cung bậc cảm xúc. Cuốn sách giống như một chén trà mạn vậy. Sau những đắng đót cuộc đời là những dư vị ngọt ngào, thơm tho đọng lại....

Cuốn sách tuyệt đẹp dành cho những ai còn tin vào sự huyền diệu của tình yêu!

Gấp cuốn sách lại, trái tim tôi khe khẽ ngân vang khúc nhạc dịu dàng, sâu lắng, lòng băn khoăn tự hỏi, suốt quãng đời đã sống, mình đã hiểu gì về tình yêu!... Với tôi, sự nồng ấm, tinh tế của mối tình Tin Win và Mi Mi là kết tinh của tất cả sự ngọt ngào, êm ái trên thế gian. Đất trời cũng như ngừng chuyển động để dõi theo từng bước đi của Tin Win trong cuộc hành trình tìm về với tình yêu sau trọn vẹn 1 nửa thế kỷ.

(đọc tiếp...)

Câu chuyện bắt đầu có phần li kỳ, cuốn hút giống như truyện trinh thám với cuộc tìm kiếm người cha thành đạt đột nhiên mất tích của Julia. Lá thư ngày nào của cha đưa cô tới đất nước Myanmar xa xôi, ngược dòng thời gian về quá khứ, dõi theo 20 năm cuộc đời bí ẩn của Tin Win - quãng đời mà ông chưa từng hé lộ, ngay cả với bạn đời của mình.

Quãng đời buồn bã, tăm tối của cậu bé mù Tin Win bừng sáng rực rỡ kể từ khi cậu cảm nhận được nhịp đập đồng điệu của trái tim My My. My My là đôi mắt tinh anh, nguồn sáng diệu kì, là ánh ban mai rạng rỡ, là khúc tình ca bất tận. Và ở chiều ngược lại, Tin Win là đôi chân lành lặn, khoẻ khoắn, là niềm hi vọng, là sự sống mãnh liệt, là làn gió tươi tắn, căng tràn nhựa sống trong cuộc đời My My. Tình yêu thuần khiết, sáng trong ấy, niềm tin trọn vẹn ấy lớn dần lớn dần không vướng bận một chút hoài nghi, tình yêu của họ chẳng chút gì thay đổi dẫu chẳng gần kề. Tôi ngỡ ngàng, xúc động đến tột cùng khi đọc những dòng thư 2 người viết cho nhau. Tôi thấy trái tim mình thổn thức mà không gợn chút buồn thương...

"Lặng nhìn đời qua những thành âm" là bản tình ca ngọt ngào sâu lắng mà ngôn từ là những nốt nhạc tuyệt diệu ngân vang. Đọc cuốn sách tôi thấy lòng mình bình yên, lắng dịu, thấy lấp lánh niềm tin yêu vào cuộc sống, vào giá trị vĩnh hằng của tình yêu.

Hồng Khánh

20.01.2019

Phải công nhận rằng cái gu, cái sở thích của con người ta vô cùng khác nhau. Tôi tham gia khá nhiều group sách, mua sách dựa vào đánh giá trên đó cũng nhiều, kết quả 50/50, rất hên xui. Vừa rồi tôi mua 2 quyển rất đình đám, được rất đông các bạn khen ngợi, tuy vậy tôi cũng chỉ thích 1 quyển, còn quyển kia tôi không thích lắm.

Lặng nhìn đời qua những thanh âm là 1 trong số những quyển có một giọng văn mới đọc lên tôi đã thấy thích, y kiểu 1 ca sĩ vừa hát 1 câu là ta đã cảm thấy như bị bỏ bùa 🤣. Cuốn sách đan xen giữa hiện tại và quá khứ , về suy nghĩ của một cô gái đi tìm người cha và quá khứ của cha cô qua lời kể của một người quen thân của cha cô _Tinwin.

(đọc tiếp...)

Tình yêu có khi là địa ngục của người này, nhưng lại là thiên đường của người kia. Khi Tinwin bên cạnh Mimi tình yêu nảy nở nhẹ nhàng, dần dần trở nên bền chặt theo năm tháng, 4 năm bên nhau là những năm tháng hạnh phúc nhất trong cuộc đời của Tinwin. Những trang sách tả về tình yêu của họ cũng là những trang văn hay nhất, tươi sáng nhất trong cuốn sách, làm giảm đi sự bế tắc, u uẩn trong toàn bộ câu chuyện.

Nhưng khi Tinwin vì một lý do bất khả kháng phải chia xa mãi mãi với Mimi, qua Mỹ học và làm việc. Hơn 10 năm dài cô đơn đằng đẵng xứ người khiến ông chấp nhận yêu và cưới một ngưòi con gái Mỹ nồng nhiệt, cô bất chấp tất cả để làm vợ ông. Ông cũng cố gắng tất cả để yêu cô, yêu gia đình nhỏ của 2 người. Song cả 2 đã thất bại thảm thương, phải chăng tình yêu của ông đã dành hết cho Mimi, tình yêu thương đầu đời đã bị chia lìa 1 cách thô bạo. Hay người vợ đã quá nhạy cảm, thiếu sự thông cảm. Hay như lời người vợ nói: sự thật phải được tiết lộ đúng lúc, nếu quá sớm tình cảm còn chưa sâu sắc sẽ không chấp nhận được, còn nếu trễ sẽ là một sự không cần thiết, bởi người ta đã không cần biết nữa...

Đây có thể là một câu chuyện ngợi ca tình yêu vượt lên trên số phận. Song sao đọc tôi lại cảm thấy một sự cay đắng, tàn nhẫn cho cả 3 người, ai cũng đáng trân trọng, cũng đáng để được yêu thương, sao số phận quá ư tàn nhẫn...

Đúng là mỗi người một cảm nhận, không ai giống ai...

Review của bạn Rosabella Thanh Hoa

Người với người sao giờ bạc bẽo vậy.

(đọc tiếp...)

Còn tình yêu giờ sao mà mong manh quá!

Cái xã hội này giống như một chiếc xe khách chạy vội. Nó ọc ạch, cũ nát. Cửa sổ mở toang làm hơi nóng phà vào mặt lẫn những khói bụi và ồn ào. Bạn mệt mỏi, chơi vơi và lạc lõng.

Ai trong chúng ta chắc hẳn đã từng nghe về chiếc hộp Pandora kì bí. Vì tò mò, nàng Pandora đã mở chiếc hộp ra. Từ đó, bất hạnh, thiên tai, bệnh tật, chiến tranh…tràn ngập khắp thế gian. Nhưng thật may là nó còn sót lại một chút "hy vọng" để loài người để có thể tiếp tục sống. Vì vậy, ngoài kia có khắc nhiệt đến đâu thì chúng ta vẫn có quyền được hy vọng.

Tạo hóa cho loài người đôi mắt để nhìn khắp thế gian nhưng chính đôi mắt ấy cũng khiến chúng ta mù lòa trước sự hiện hữu của vạn vật. LẶNG NHÌN ĐỜI GIỮA NHỮNG THANH ÂM là một cuốn sách thú vị. Nó sẽ lại nhen nhóm lên những hy vọng trong lòng ta. Và đôi mắt sẽ thôi còn đánh lừa ta nữa.

Bạn sẽ ra sao nếu đôi mắt không còn nhìn thấy nữa? Bạn sẽ làm thế nào nếu đôi chân không thể đi?

MiMi bị tật cả hai chân nhưng em vẫn mỉm cười kiêu hãnh và cất cao giọng hát. Tin Win mù lòa nhưng em vẫn đứng lên từ những vấp ngã. Có lẽ tật nguyền khiến lũ trẻ hiểu nhau hơn. Như sự lắng nghe mới là thứ khiến chúng lại gần nhau hơn. Tình yêu và sự đồng điệu là một điều kỳ diệu giúp con người bước qua mọi khổ đau.

Những hủ tục, mê tín khiến cuộc đời Tin Win gặp đầy bấp bênh. Gia đình vứt bỏ em. Chú em buộc em phải xa người con gái em thương.

****

Tin Win lớn lên, thành đạt giữa New York xa xôi. Đôi mắt ông không còn mù lòa nữa. Nhưng sợi dây linh cảm thần kỳ giữa hai người vẫn còn. Nó đã đưa ông về vùng đất cũ để thực hiện ước nguyện cuối cùng.

Câu chuyện là hành trình của Julia để tìm lại quá khứ bị giấu kỹ của cha mình (Tin Win). Chính tại Kalaw, Myanmar - vùng đất hoang sơ, tràn ngập màu sắc và âm thanh, cô đã lắng nghe thiên tình sử của cha và người con gái khác không phải mẹ mình (Mi Mi).

Những câu chuyện về hủ tục, con người, Phật giáo hay những năm tháng đầy biến động trên mảnh đất này đều được miêu tả rất mượt mà và sinh động. Cuốn sách không chỉ cho ta những rung động về cảm xúc mà nó còn khiến ta trầm mình giữa những triết lý nhân sinh.

Mình thấy viết thế nào cũng không thể truyền tải hết thông điệp của cuốn sách này nhưng mà có một đoạn mình ám ảnh mãi.

Linh cảm đưa Tin Win từ New York về Kalaw.

Đi trên con đường quen thuộc. Ông khép mắt. Ngửi những mùi hương thân thương. Nghe tiếng lũ trẻ nô đùa. 50 năm không làm chân ông vội. Ông từ tốn leo lên từng bậc thang. Đi dưới mái hiên nhà. Ông đến bên bà mà chẳng mở mắt.

Giọng bà, tai ông vẫn nhớ. Tay bà chạm lên mặt, da ông vẫn nhớ. Khuôn miệng, bờ môi, ngón tay và cả mùi hương này, cả đời không quên. Ông gối đầu lên bầu ngực bà. Tim bà yếu ớt và mỏi mệt. Thật may, ông đã đến kịp lúc. Vừa kịp lúc.

Và cứ thế, họ chẳng bao giờ tỉnh lại nữa.

Lần đầu bé Win chính thức gặp Mimi là tại chùa. Đôi mắt em lúc đó bị mù nhưng em có thể nghe thấy cả những điều nhỏ nhất. Mimi có một trái tim trong trẻo, đập thật mạnh mẽ. Những nhịp đập ấy rọi vào lòng Tin Win, để em tiến lại từng bước về phía cô bé.

Cô là đôi mắt, Win là đôi chân. Hai đứa cõng nhau đi khắp các nẻo đường. Chúng cùng khám phá tiếng ong hút nhị hoa, cùng ngắm nhìn thế giới trong trẻo qua đôi mắt của Mimi. Thế giới có ra sao, thì hai em vẫn mỉm cười.

Họ gặp nhau từ những nhịp tim và họ kết thúc cũng từ những nhịp tim.

Tớ không nhớ mình đã khép mắt lại bao lần khi đọc cuốn sách này. Tớ chỉ thấy lòng mình như một dòng nước. Từ từ trôi, từ từ trôi.

Còn thế giới ngoài kia, nó có tồi tệ tới đâu thì sao chứ?

Rosabella Thanh Hoa

Review 66 : Lặng nhìn đời qua những âm thanh

Quyển sách này tớ được một người bạn tặng, tớ quen cổ qua obook.

(đọc tiếp...)

Thoạt đầu, khi nghe cái tên, tớ nghĩ nó sẽ là một câu chuyện nhẹ nhàng. Nhưng cái bìa, chính cái bìa đã làm tớ ngạc nhiên. Nó nhuốm màu bi thương. Quyển sách này rất đặc biệt, cái cốt truyện và hành văn của nó mâu thuẫn với nhau vô cùng. Trong khi bộ xương thì nhẹ nhàng, dịu êm thì hành văn lại buồn khổ, như sắp chết được ấy. Âu cũng coi như mở mang tầm mắt

Một cô gái, cha cô mất tích bí ẩn. Cô lần theo địa chỉ từ một lá thư cũ, tìm về quê hương của cha. Từ đó, cô được kể lại mối tình đẹp đẽ vô vàn của ông với Mimi- một cô gái teo chân, phải di chuyển bằng cách bò. Hóa ra, cha cô từng bị lòa. Thời điểm đó, mimi là đôi mắt của ông, ông là đôi chân của mimi. Họ cùng nhau khám phá mọi nơi, mimi sẽ chỉ đường, ông sẽ cõng bà trên lưng. Họ bên nhau rất lâu , tưởng như sẽ cưới nhau. Không, cuộc đời đâu có chuyện trôi chảy vậy. Ông bị người chú đưa đi, chú chữa mắt cho cậu, ép cậu ra nước ngoài học. Bởi nếu vậy, vận hạn của chú sẽ thịnh. Họ xa nhau, cha cô ở nước ngoài cưới mẹ cô, ông không thể về quê, dẫu ông vẫn rất yêu mimi. Nhiều năm sau, khi ông đã thoát mọi ràng buộc, ông hồi hương, ông gặp Mimi, họ đã chết cùng nhau sau đó. Xác họ được hỏa thiêu, Khi đó, dường như người ta nghe thấy tiếng động vật ca hát. Khói từ 2 đài đốt bay lên hợp thành một cột, dầu cho khi đó trời lặng gió.

Cuối truyện, người mà kể cho cô gái ấy câu chuyện về cha cô đã gửi cho cô vài tấm ảnh. Nó chụp Mimi từ khi bé đến lớn. Hai bức cuối giống hệt ông ta. Tớ không chắc lắm, có vẻ ông ấy chính là người cha đã bỏ đi. Nhưng nếu vậy, ai là người nằm trên dàn hỏa thiêu?

Đó, cốt chuyện nhẹ nhàng lắm. Nhưng cái lối hành văn của tác giả nó sầu sầu vô cùng tận. Thực khó để diễn tả ra bằng lời. Đọc cứ thấy hơi buồn buồn cho dù chuyện rất hay và ý nghĩa

Thông tin chi tiết
Tác giả Jan-Philipp Sendker
Dịch giả Đỗ Phan Thu Hà
Nhà xuất bản NXB Hồng Đức
Năm phát hành 10-2017
Công ty phát hành IPM
ISBN 8935250701129
Kích thước 13.5 x 20.5
Số trang 296
Giá bìa 80,000 đ
Thể loại