
Con chim xanh- Vở kịch chứa đựng nhiều tầng triết lý.
Vở kịch cuốn ta vào mạch truyện bởi lớp vỏ kỳ ảo: Sự xuất hiện của bà tiên, các linh hồn của đồ vật, loài vật, thế giới của người đã khuất... Tất cả như một câu chuyện cổ tích với nhiều yếu tố thần kỳ, sống động kích thích sự tò mò.
(đọc tiếp...)
Hết màn kịch này đến màn kịch khác đưa ta vào những không gian với những đối tượng lạ lùng. Ta cùng hai đứa trẻ Tyltyl và Mytyl phiêu lưu, khám phá biết bao điều mới mẻ khi chúng dấn thân vào hành trình tìm kiếm con chim xanh.
Ẩn sau những tình tiết, màn kịch có vẻ như chiếc kẹo bông gòn ngọt ngào cho trẻ là những triết lý sâu xa mà tác giả đan lồng vào vở kịch của mình. Đó là sự sống và cái chết, đó là tình yêu thương trong gia đình, sự trung thành hay thói giả dối, lươn lẹo, đó là giá trị của niềm vui, hạnh phúc, vẻ đẹp của những điều bình dị mà bình thường ta không thấy được.
Hình ảnh con chim xanh trong nhan đề vở kịch phải chăng là một hình ảnh ẩn dụ đặc biệt? Nó tượng trưng cho những điều gần gũi mà con người không đủ chú tâm để nhận ra. Để rồi sau bao lâu tìm kiếm, mò mẫm, họ mới nhận ra những giá trị đích thực chẳng ở đâu xa xôi.
Đặc biệt, Maurice Maeterlinck còn cho thấy sự lên tiếng của thiên nhiên, môi trường đối với con người. Nếu muôn thú, cỏ cây có suy nghĩ, hành động thì chắc chắn chúng sẽ phẫn nộ, muốn tiêu diệt con người như vở kịch đã đề cập.
"Con chim xanh" còn thu hút người đọc ở lời văn trau chuốt, cách tưởng tượng độc đáo, Maurice Maeterlinck rất khéo léo trong khả năng khai thác ngôn từ và khoác lên mình mỗi loài, mỗi nhân vật một lớp áo đặc sắc riêng, không hoà lẫn với đối tượng khác. Ông linh hoạt vô cùng trong cách kể, tả để rồi làm nổi bật chất triết lý, điều mà ông muốn truyền tải.