Giới thiệu sách
Được đóng góp bởi OBook Team

5cm/s không chỉ là vận tốc của những cánh anh đào rơi, mà còn là vận tốc khi chúng ta lặng lẽ bước qua đời nhau, đánh mất bao cảm xúc thiết tha nhất của tình yêu.

Bằng giọng văn tinh tế, truyền cảm, 5 CENTIMET TRÊN GIÂY mang đến những khắc họa mới về tâm hồn và khả năng tồn tại của cảm xúc, bắt đầu từ tình yêu trong sáng, ngọt ngào của một cô bé và cậu bé. Ba giai đoạn, ba mảnh ghép, ba ngôi kể chuyện khác nhau nhưng đều xoay quanh nhân vật nam chính, người luôn bị ám ảnh bởi kí ức và những điều đã qua…

Khác với những câu chuyện cuốn bạn chạy một mạch, truyện này khó mà đọc nhanh. Ngón tay bạn hẳn sẽ ngừng lại cả trăm lần trên mỗi trang sách. Chỉ vì một cử động rất khẽ, một câu thoại, hay một xúc cảm bất chợt có thể sẽ đánh thức những điều tưởng chừng đã ngủ quên trong tiềm thức, như ngọn đèn vừa được bật sáng trong tâm trí bạn. Và rồi có lúc nó vượt quá giới hạn chịu đựng, bạn quyết định gấp cuốn sách lại chỉ để tận hưởng chút ánh sáng từ ngọn đèn, hay đơn giản là để vết thương trong lòng mình có thời gian tự tìm xoa dịu.

trân trọng giới thiệu.

Reviews 32

Tôi đã không mất quá lâu để đọc xong cuốn tiểu thuyết anime cũng không biết là cảm giác gì nữa tôi chỉ thốt lên được câu “hay mà” khi gập cuốn sách lại. Lời ấy tôi thốt ra không phải để nói với ai hay khẳng định điều gì mà ra chỉ là tôi bất giác phủ nhận định kiến ban đầu của bản thân ‘một câu chuyện anime sẽ không mấy hẫm dẫn, chỉ như ngôn tình, không triết lý, không chiều sâu’

Hôm ấy tôi vô tình quơ lấy, rồi đọc vội câu truyện chưa đầy 200 trang, dù biết đến là bộ tiểu thuyết nổi tiếng nhưng tôi không mấy kì vọng vào nội dung nên vậy đến cuối tôi thật sự bất ngờ.

(đọc tiếp...)

Câu chuyện mở đầu với lời tự sự của Takaki về cậu của tuổi 13 và cô bạn Akari. Để rồi kết thúc là chính cậu cảu 15 năm sau, và xen giữa mạch chuyện là giọng kể của Sumida cô gái yêu thầm Takaki suốt lăm năm.

Cũng có lúc, những vai diễn gặp nhau một lần rồi xa rời mà chẳng thể tua ngược lại thước phim ấy một lần nào nữa. Cuối cùng thi tôi cũng hiểu, những năm tháng tuổi trẻ đó, những kỉ niệm nuối tiếc đó, lại là khoảng thời gian đẹp nhất trong cuộc đời.”

Và với Takaki cũng vậy mỗi người bước qua đối với anh là một dấu ấn, họ lướt qua để sống trong cuốn phim của anh, cũng như chính cuộc đời họ, chính họ đã khắc lên con người anh ngày hôm nay. “Tại sao anh chẳng thể mang lại hạnh phúc cho ai, dù chỉ một chút, dù chỉ một người” ai cũng thế chúng ta đều có những nuối tiếc về quá khứ, nhưng nếu được quay lại khoảng thời gian ấy chúng ta vẫn sẽ làm thế bởi đó là sự lựa chọn tốt nhất lúc bấy giờ. Tôi luôn thầm nghĩ có lẽ nuối tiệc vẫn tốt hơn hối hận.

Trong ngần ấy thời gian đã không ít lần như thế, Takaki bước qua những lần vấp váp. Những cuộc tình không được gọi tên, hay cả tình yêu chân thật. Mọi cảm súc đã nếm qua, có những thời điểm anh lạc bước trên con đường vô định, có những mùi vị cô đơn trong chính cuộc tình của mình. Tự gam mình trong cái bóng của quá khứ, mà chẳng bao giờ cất kỹ hình ảnh về cô gái cũ, để đôi khi nó cứ len nỏi trong chính cuộc tình của anh, và rồi sau ngần ấy thời gian anh đã không thể mang trọn vẹn cảm súc của mình trào cho ai khác.

Nhưng có lẽ sẽ chẳng ai có thể đứng mãi một chỗ chờ một người không bao giờ đến. Như lời cuối của Simuda: “cảm ơn” và hình ảnh cuối của Takaki “ và khi đoàn tàu chạy qua, anh sẽ tiến bước, không còn do dự.

Mình chẳng bao giờ đọc những cuốn sách tình cảm, lại càng không đọc Shinkai Makoto bao giờ. Sở dĩ mình cầm cuốn này lên cũng là vì đã nhỡ đổi lấy nó ở một hội chợ đổi sách.

Được rồi, nói qua về cuốn sách này. Nó thực sự rất ngắn và đáng lẽ ra sẽ chẳng tốn hơn 3 ngày để đọc xong, vậy mà mình tốn hơn một tháng. Cứ cầm lên lại đặt xuống, rồi có bạn phải mách cho mình cách đọc lướt để hiểu ý cho nhanh.

(đọc tiếp...)

Về nội dung và văn phong, quả thật tác giả này có sáng tạo hơn so với những tác giả khác mà mình đã từng đọc. Tuy vậy, giọng văn có phần hơi rườm rà đối với mình, kể cả cốt truyện cũng vậy. Khi đọc một cuốn sách về tình yêu, mình luôn hy vọng sẽ trải qua nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Đối với cuốn sách này, mình chỉ thấy một sự buồn man mác lan tỏa từ đầu tới cuối.

Đây không phải là một cuốn sách tệ, thậm chí còn hay hơn rất nhiều so với các cuốn đề tài tương tự. Nhưng nó đã thử thách lòng kiên nhẫn của mình quá nhiều.

Đánh giá cá nhân: 3/5

"Toono à, làm ơn đừng tốt với tớ như vậy nữa, quá sức chịu đựng của tớ rồi..."

Shinkai Makoto - nhà ảo thuật gia của những nỗi buồn. Ông luôn mang lại những kịch bản anime đẫm nước mắt cho độc giả kể cả trên màn ảnh lẫn trang văn! Nếu bạn đã xem Kimi No Nawa và yêu thích nó, thì nhất định bạn phải đọc cuốn sách này! Cuốn sách khiến ta phải tĩnh lặng trong dòng chảy cuộc đời... và đôi khi, ta lại thấy bản thân mình trong đó, thấy một cách đau khổ... và đẹp đẽ!

(đọc tiếp...)

I/ Nội dung

  5cm/s xoay quanh nhân vật chính là Toono với những câu chuyện tình yêu xoay quanh cuộc đời anh. Mẩu chuyện ngắn được chia làm 3 chương với 3 ngôi kể khác nhau. Theo thứ tự từng chương, nó diễn ta những xúc cảm của Toono về cuộc sống, về tình yêu (riêng chương 2 thì chú trọng vào một nhân vật nữ). Đó là từ khi cậu mới là học sinh tiểu học, sau đó là học sinh cấp 2 ---> Trở thành học sinh cấp 3 và tốt nghiệp ---> Là một chàng trai trưởng thành đã có việc làm. Nhìn qua thì như một quá trình sống và trưởng thành của một đời người vậy :))) 

 Ưu điểm: Câu chuyện thu hút ta ngay từ đầu chương. Và như cuốn "Hành Trình Đến Nơi Tận Cùng Thế Giới" tớ đã review thì cuốn sách này cũng có một OP tuyệt vời. Huhu tớ không spoil đâu nhé. Câu chuyện diễn ra thật chậm rãi, khiến ta tưởng như thời gian bị ngưng đọng lại. Nó không dài dòng lan man thừa ý mà nó miêu tả rõ từng chi tiết một một cách tỉ mỉ, sắc sảo, cuốn hút. Dòng người, hơi thở, ga tàu điện, tuyết, cảm xúc... và người con gái mình yêu, tất cả được cảm nhận như một bức tranh nên thơ vậy. 

C1: Như một chuyến hành trình dài tưởng chừng không hồi kết, cuối cùng cậu đã gặp được người con gái mình yêu. Tình yêu của họ thật trong sáng, lãng mạn làm sao. Nhưng trả giá cho cuộc gặp gỡ đó, cậu buộc phải rời xa cô... Thậm chí đến lời cậu muốn nói với cô qua bức thư cậu cũng không thể nói được... bức thư ấy... đọc đi rồi biết :))

C2: Tớ cực kì thích, cực kì luôn ấy :))). Tớ kết nhất chương này luôn. Chương 2 là xoay quanh cô gái luôn yêu thầm Toono hồi cấp 3 đó là Kanae - một cô gái không xinh cho lắm, khác hẳn với các bạn nữ còn lại. Tóc ngắn, làn da đen hơn cả con trai, cánh tay còn có cơ bắp, tính kì cục,... Nhưng bên cạnh người con trai cô thích thì cô lại dịu dàng đến lạ thường, tớ thấy một vẻ đẹp mà tác giả ẩn dụ cho Kanae trong một đoạn văn nhỏ. không biết bao lần cô có ý định ngỏ lời Toono nhưng lại ngại ngùng, sợ hãi. Nhưng cô biết rằng mình không còn nhiều thời gian nữa, và cô phải làm... tỏ tình Toono. Phần cuối mình đã khóc đấy :V.Tớ thích chương này vì tớ là con gái chăng :D ?  

C3: Phần này thì mình đánh giá 3.5/5, nó không thu hút mình lắm :)) Đại khái là nói về cuộc sống và mối quan hệ Toono. Nhưng nó vẫn thu hút mình bởi cách miêu tả của tác giả. Đặc biệt là chi tiết cuối, khi mà Toono và cô gái cậu yêu (có lẽ) gặp nhau nhưng họ chỉ lướt qua nhau qua một ái nhìn khoảng lặng. Đoàn tàu chạy qua chia cắt họ... nhưng dường như họ cảm nhận được điều gì đó.

II/ Cảm nhân bản thân, Nên mua hay không?

Nên mua nhé :))) nói vậy mua thôi nào :)))

Cảm nhận: Như mình đã nói, nó hút mình dễ sợ luôn dù mình không phải người hay đọc loại truyện tình cảm - romance. Có một đoạn văn của nhà phê bình văn học mình đã rất tâm đắc khi đọc nó:

 Con người chỉ việc sống thôi cũng đã chịu nhiều tổn thương. Chỉ việc sống thôi đã chịu nhiều khổ đau và mất mát. Và những vết thương đó không phải một sớm, một chiều có thể lành ngay được. Chính vì thế, chúng ta nên biết trân trọng hơn mỗi ngày được sống , tận hưởng những niềm vui dù nhỏ bé và để vết thương lòng mình xoa dịu, từng chút một. Chẳng hạn ta đã từng yêu, rất yêu một người, ta vẫn ngày đêm mong nhớ, khao khát được gặp lại người đó và rồi một ngày, người đó đi lướt qua ta, ngay qua lỗi băng đường ray. Dù cái khoảnh khắc hai người lướt qua nhau vô cùng ngắn ngủi , thì cũng đừng coi nó là một nỗi đau, hãy mở lòng mình ra, đón nhận nó như một điều may mắn trong cuộc đời mình.

Trước khi đọc quyển này tôi chưa từng xem phim hay đọc phiên bản truyện tranh của nó nên những cảm nhận chỉ đơn giản gói gọn trong cuốn sách nhỏ nhắn này.

Phải nói rằng 5cm/s nó đẹp. Đẹp từ câu chữ tới khung cảnh, đẹp cả trong sự rung động của tình cảm.

(đọc tiếp...)

Đi dưới hàng cây hoa anh đào vào mùa nở rộ, những cánh hoa anh đào rơi với vận tốc 5cm/s mà bạn nghĩ nó như tuyết bất chợt trong lòng dậy lên một cảm giác xao xuyến khó tả khi bắt gặp hình dáng người con trai ấy đang đứng dưới gốc cây đẹp như một chàng hoàng tử.

5cm/s rất tinh tế khi có thể nói hộ rất nhiều những cung bậc cảm xúc của một cô nàng ở tuổi biết mộng mơ, biết yêu. Từ cảm giác vui mừng mà như chính cô ấy đã thừa nhận: nếu là cún thì chắc sẽ quẫy đuôi không ngừng khi gặp người đó. Tới cảm giác xao xuyến, nhớ nhung khôn nguôi khi xa người đó. Cái dư vị ngọt ngào của nụ hôn đầu tới sự ngượng ngùng e thẹn khi định thổ lộ với người ấy một chữ yêu.

Theo thời gian, chầm chậm theo dòng cảm xúc của nhân vật biết đâu bạn sẽ bắt gặp chính mình ở trong đó.

Cho dù trong cuộc sống, trên chặng đường bạn đi theo thời gian sẽ lãng quên. Nhưng nếu có một ngày, khi bất chợt đi qua nhau, bất chợt bắt gặp ánh mắt nhau bạn chợt nhận ra rằng: hoá ra mình đã từng có những ngày như thế. 

Mị cảm thấy, cuốn sách này vẫn có một gì đó rất gượng ép. Có lẽ, văn phong của Mị không hợp với tác giả hay có thể, Mị ngày càng già cả, tính cách cũng khó chịu hơn.

"5 cm/s không chỉ là vận tốc của những cánh anh đào rơi, mà còn là vận tốc khi chúng ta lặng lẽ bước qua đời nhau, đánh mất bao cảm xúc thiết tha nhất của tình yêu" Mị thích câu này, bởi trong đó, là bao hàm cả sự hiểu biết về khoa học lẫn cả tình cảm của một cô gái mới lớn. Trong trẻo, hạnh phúc, đau khổ, họ đã bỏ lỡ tất cả, chỉ vì dòng đời nghiệt ngã, hay do tâm họ thật sự không đặt ở đối phương

(đọc tiếp...)

Nhân vật nam chính, người đã có duyên gặp được rất nhiều cô gái, tìm hiểu, có cả những thời gian ở bên cạnh họ, nhưng anh vẫn sợ và không dám nói, thế là anh bỏ quên mọi thứ ở phía sau. Mìj chợt nhớ về "Cô gái năm ấy mà chúng ta cùng theo đuổi" của Cửu Bả Đao, Mị cảm thấy có chút gì thấp thoáng giữa hai chàng trai ấy. Nếu họ chịu nói và họ đợi, chắc hẳn, người bên cạnh cô dâu hôm ấy sẽ là họ, họ sẽ không phải nuối tiếc bởi ngày xưa mình đã không thực hiện nguyện vọng và tâm tư của mình. Để giờ, chỉ thốt mãi hai từ "Giá như"

Mị nhớ một câu như thế này "Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ/Vô duyên đối diện bất tương phùng." Duyên gặp gỡ trong dòng đời tấp nập, giữa 7 tỉ người trên thế gian, họ vẫn gặp và yêu nhau, nhưng phận không chỉ do trời định mà còn ở người tạo. nếu thật sự cố gắng hay đổi, người hôm nay bước cugf cô ấy vào lễ đường, có thể là bạn

Thông tin chi tiết
Tác giả Shinkai Makoto
Nhà xuất bản Nhà Xuất Bản Văn Học
Năm phát hành 12-2014
Công ty phát hành IPM
ISBN 8936049524905
Trọng lượng (gr) 286 gr
Số trang 188
Giá bìa 50,000 đ
Thể loại